Empty chairs at empty tables There's a grief that can't be spoken. There's a pain goes on and on. Empty chairs at empty tables Now my friends are dead and gone. Here they talked of revolution. Here it was they lit the flame. Here they sang about tomorrow' And tomorrow never came. From the table in the corner They could see a world reborn And they rose with voices ringing I can hear them now! The very words that they had sung Became their last communion On the lonely barricade at dawn. Oh my friends, my friends forgive me That I live and you are gone. There's a grief that can't be spoken. There's a pain goes on and on. Phantom faces at the window. Phantom shadows on the floor. Empty chairs at empty tables Where my friends will meet no more. Oh my friends, my friends, don't ask me What your sacrifice was for Empty chairs at empty tables Where my friends will sing no more. |
Ghế trống trơn bên dãy bàn trơ trọi (*) Nỗi bi thương không cất nổi thành lời Niềm đau kia vẫn trở qua trở lại Ghế trống trơn bên dãy bàn trơ trọi Các bạn tôi đi mãi…chẳng quay về Họ đã bàn cách mạng chốn này, quán cà phê Lửa hờn căm họ thắp lên từ đó “Vì ngày mai”, họ hát lên rộn rã Và ngày mai chẳng tới bao giờ Từ bàn trống nơi góc quán kia Họ thấy cả hoàn cầu hồi sinh rực rỡ Họ vùng lên, cất cao tiếng hát Và giờ đây, tôi còn như nghe được Những lời ca họ hát tự hôm nào Tiếng hát thành lời nhắn cuối vút cao Nơi chiến lũy lẻ loi, khi bình minh ló rạng… Hãy tha thứ cho tôi, hỡi bạn Tôi còn đây, các cậu đã đi rồi Nỗi bi thương không cất nổi thành lời Niềm đau kia vẫn trở qua ... nhức nhối Những bóng ma trên thành cửa sổ (**) Bóng đổ dài xuống sàn lạnh ..............................
.............................. |
Online: 23
Today Visitors: 1.738
Traffic Summary
1208725
Đăng ký nhận thông tin học tập và các chương trình khuyến mãi lớn của công ty qua email: