The year was ‘65 Outside your room was where I’d lie To hear those Dylan tunes In the afternoon We never seemed to share a point of view and thunderclouds were never far away And every day I guess you got those blues And when you get those blues There’s nothing you can do I wish four winds could blow you home Back to when we’d sit and find a way To face today I guess you got those blues And when you get those blues There’s nothing you can do No one to turn to When you get those blues When you get those blues There’s nothing you can do |
Năm 65 Anh nằm bên ngoài phòng em Để nghe giai điệu của Dylan văng vẳng Và một buổi chiều Chúng ta dường như không bao giờ cùng quan điểm Và mây dông mãi vần vũ trên bầu trời Mỗi ngày Anh nghĩ em đều thấy buồn cả Và khi em buồn Em không thể làm gì được Anh ước gì ngọn gió bốn phương (*) dẫn đưa em về nhà Quay trở lại khi anh và em ngồi bên nhau tim ra giải pháp Đối mặt với hôm nay Anh nghĩ em buồn như thế Và khi em buồn Em không thể làm gì được Không có ai để giúp ..............................
.............................. |
Online: 36
Today Visitors: 1.731
Traffic Summary
1208747
Đăng ký nhận thông tin học tập và các chương trình khuyến mãi lớn của công ty qua email: