- Món Ngon (62)
- Người Đẹp Việt (27)
- Nhật Kí (15)
- Vi Tính - Thủ Thuật (2)
- Games (4)
- Âm Nhạc (7)
- Chuyện Lạ & Giải Trí (128)
- Người Đẹp Châu Á (4)
- Thời Trang (118)
- Tổng Hợp (214)
Làm thế nào đê em có thể quên anh? Em có nên cố gắng quên anh không? Vì em sợ một ngày nào đó...em lại yêu anh...và lúc đó....ANH ĐANG Ở ĐÂU?
Em luôn tự hỏi mình...liệu anh có bao giờ nhớ về em.... em muốn khi ta tình cờ gặp nhau, anh sẽ nhìn em...dù chỉ là 1s...nhưng đối với em, như vậy.... anh vẫn nhận biết sự tồn tại của em trong anh.... dù mọi thứ đã qua.
Em nhìn thấy anh lần đầu tiên trong một ngày nắng...khi mọi thứ quanh ta vẫn luôn chuyển động, nhưng em dường như đã đứng hình 2s... không phải vì anh quá chói lóa, không phải vì anh quá đặc biệt, không phải vì anh là người nổi tiếng. Chỉ đơn giản, anh giống với kí ức của em. Em biết, em nói vậy, giống như anh chỉ là một vật thay thế cho những gì em đã trải qua - một người để lại trong em một ấn tượng. Nhưng không, nếu chỉ như vậy thôi, em sẽ chỉ mỉm cười, quay đi và thầm nghĩ "Thật là giống quá"... Nhưng lúc đó, trái tim em đã loạn nhịp, em hiểu, em đã yêu anh. Bằng một cách nào đó qua mối quan hệ rộng rãi của em, em đã quen anh trên mạng bằng cách add nick anh. Em đã tính sẵn mọi kịch bản để đối đáp với anh qua yahoo. Nhưng dường như, anh làm em "vỡ mộng"... Ấn tượng đầu tiên của em về anh~ thôi lỗ, khiếm nhã, bất lịch sự, vô văn hóa,...blah blah blah ~ Ừ, thì cũng tại anh. Anh thậm chí đã hỏi em "mày là con nào nói mẹ nó za đi", "thế thì add nick bố mày loz gì".... Khỏi phải nói, mặt em đỏ tưng bừng vì tức. Anh còn nhận nhầm em là một cô nàng gì đó cùng lớp anh. Chỉ cho đến khi anh tin em là một cô nhóc kém anh 1 tuổi và có ý định cưa anh.... anh mới giống với con người thật của anh. Còn lúc anh nói nhưng lời kia ư? Em sợ lắm đó. Rồi anh đã mang cho em bao nhiêu rắc rối? Nhiều lắm, nhưng không phải vì anh, cũng vì mấy người bạn của anh thôi. Rồi hôm đó, em vừa bước vào lớp, ngay sau đó là 2 bà chị chạy xuống cửa lớp em, hỏi rất hớn hở "lớp em có A... không?" đương nhiên với bản chất thật thà, cậu bạn trong lớp em chỉ ngay em,... Và thế là giờ ra chơi, một đàn,một đống, một lũ kéo xuống lớp em chỉ đơn giản "xem em là con nào mà lại đi cưa anh" uk thì em bực lắm, bộ cưa dai là xấu? chưa kể còn có mấy bà chị chui hẳn vào lớp em chỉ để hỏi mấy câu lãng xẹt "em ơi em thích anh này anh nọ ak?", em sẽ trả lời ư? Em lơ luôn.... Một hai ngày thôi, mọi thứ lại trở lại bình thường. Và em vẫn cầm cưa tiến lên cưa đổ anh. Nhưng rồi, em nhận ra, trái tim em.... em cảm nhận một điều gì đó lạ lẫm. Sau một tuần, em tự thấy cai cưa giờ đã nguội lạnh. Dù mới chỉ một tuần. Em đã buông tay.... Không phải vì trái tim em nói em cần buông tay. Là vì anh đó..... Anh đã nói rằng, năm nay anh cần tập trung vào học và anh không muốn bị ảnh hưởng. Và vì em nhạy cảm, em đoán luôn "anh không muốn đổ em phải không?" - em nói... và anh không trả lời.... Kết quả là sau những rắc rối và 1 tuần em và anh đã trải qua. Em từ bỏ, em buông tay, em để anh bay..... Chấm dứt.
***
Em nhận ra em còn thích anh lắm. Em đã buồn và thất vọng đến điên đảo. Em không hiểu tại sao cái cảm xúc chản nản đó lại cứ quấn lấy em mãi không buông dù em đã biết rằng dù em không buông tay như thế này, anh cũng sẽ không thuộc về em.... Em muốn quay trở lại.... Em muốn nói với anh rằng "em không thể quên được anh".... Nhưng làm sao đây? Em đã xóa hết mọi thứ về anh.... Em cần một ai đó khiến em mỉm cười..... I'm waiting for your turn..... .....
View : 186
Bình luận: (1)
|
View : 184
Bình luận: (1)
|
View : 172
Bình luận: (1)
|
View : 164
Bình luận: (1)
|
Online: 49
Today Visitors: 1.770
Traffic Summary
1208835
Đăng ký nhận thông tin học tập và các chương trình khuyến mãi lớn của công ty qua email: