- Món Ngon (62)
- Người Đẹp Việt (27)
- Nhật Kí (15)
- Vi Tính - Thủ Thuật (2)
- Games (4)
- Âm Nhạc (7)
- Chuyện Lạ & Giải Trí (128)
- Người Đẹp Châu Á (4)
- Thời Trang (118)
- Tổng Hợp (214)
Lưu Quang Minh
(Truyện ngắn của tôi)
Chú vội mở di động bấm dãy số điện thoại liên lạc in chễm chệ to đùng nơi trang giấy. Chốc sau đã nghe bên kia một giọng nữ đon đả:
- Xin chào, bạn đang gọi đến câu lạc bộ "Những tâm hồn đồng điệu". Cảm ơn bạn đã liên hệ với chúng tôi...
- Tôi muốn... đăng ký tham gia...
Chú sẵn sàng bỏ tiền để trở thành thành viên VIP.
Trong đầu chú mường tượng đến những con người cùng chung sở thích, tâm đầu ý hợp, hiểu nhau đến từng chân tơ kẽ tóc, cùng ngồi lại hội họp, gặp gỡ, giao lưu, sẻ chia bao nỗi buồn vui trên đời. Ôi, chỉ vừa mới nghĩ đến thôi mà làm chú thấy hết sức phấn chấn rồi.
Cô giao dịch viên nhanh chóng cho chú lịch hẹn, chủ nhật này. Chú thấy hồi hộp lắm, chắc là suốt đêm nay trằn trọc mất thôi. Quả thật vậy, khuya, sau khi tắt đèn, vừa nhắm mắt lại, chú đã thấy mình ở một nơi xa lạ. Mọi thứ đều sáng choang.
- Chào anh, anh đến rồi à!
Ai gọi mình thế nhỉ? Chú quay lưng lại. Ồ, một cô gái xinh đẹp. Nụ cười của nàng tươi như hoa.
- Vâng, chào cô. Cô ơi, đây là đâu?
- Còn ở đâu nữa anh...
Chú nhìn quanh quất một hồi mới đập vào mắt tấm biển to đùng trên cao đề mấy chữ: "Câu lạc bộ Những tâm hồn đồng điệu".
- A ha!
Chú reo lên. Đúng như mình nghĩ, nhưng chú cứ vờ vĩnh:
- Hôm nay chưa phải là chủ nhật mà...
- Đã gọi là đồng điệu thì không cần "đến hẹn lại lên", anh ạ!
Ôi tuyệt vời! Trúng y boong ý chú. Cơ mặt chú dãn, duỗi hẳn ra, thoải mái như ở nhà.
- Đúng đúng, thế những người khác đâu rồi cô nhỉ?
Nàng lại nở nụ cười, ánh mắt hướng vào bên trong. Khung cảnh sáng đến lóa mắt dần dịu đi, nhường chỗ cho nào bàn, nào ghế và vô số con người có mặt ở đây tự lúc nào.
Chú bước chậm rãi qua cánh cửa lớn, ôi chao, bầu không khí gì thế này? Ập vào chú là cảm giác hết sức vui vẻ, gần gũi. Bên tai phảng phất điệu nhạc du dương cùng những tiếng trò chuyện. nói cười hoan hỉ.
- Chào người anh em.
Một anh chàng vừa trông thấy chú đã vội chạy ra tay bắt mặt mừng.
- Xin chào. Ở đây đông vui quá! Thế mà tôi không biết.
- Tất nhiên rồi. Chắc chắn anh sẽ rất vui khi tham gia câu lạc bộ này.
Anh ta kéo chú vào một bàn có ba bốn người đang bàn luận sôi nổi vấn đề gì đấy. Mấy người kia trông thấy chú liền reo lên:
- Ôi lâu quá không gặp, ngồi xuống đi bạn hiền của tôi.
Bạn hiền của tôi? Lâu quá không gặp? Quái, chú đã gặp họ bao giờ đâu mà bảo lâu với chẳng nhanh. Đang nghĩ nghĩ ngợi ngợi thì anh chàng kia đã lên tiếng:
- Anh không phải băn khoăn. Ở đây chúng tôi đón tiếp người mới đều như thế cả.
Thích thật, chú cười toe toét, ngồi vào bàn cùng với họ.
- Anh có thích hát không?
- "Không!" - Chú lắc đầu quầy quậy.
- Vậy anh thích nhảy không?
- "Cũng không" - Chú nhún vai.
Mấy người trong bàn hết nhìn chú lại quay sang nhìn nhau. Nhưng rất nhanh để một người nữa nêu thêm câu hỏi:
- Thế ắt hẳn anh rất mê đọc sách và tất nhiên là văn chương?
- Không.
- A thôi, tôi biết rồi. Anh rất đam mê hội họa.
Tiếng nói khác vang lên.
- Thưa, không đâu...
Mất chút ít thời giờ nữa trước khi họ đồng thanh reo to:
- Lần này đảm bảo chính xác. Anh tôn thờ sắc đẹp, anh thích phụ nữ, trúng phóc rồi chứ gì?
Ý họ nói chú mê gái. Chú cũng chẳng rõ nữa. Có thể có hoặc có thể không. Chỉ biết từ lâu lắm rồi chú ở mãi một mình. Chú không hẹn hò, không cặp bồ cặp bịch, không yêu ai, quen ai, gặp ai...
Sắc mặt chú xụ xuống trông thấy, mấy người kia hoảng quá vội vã trấn an.
- Ôi ông anh ơi, đã đến đây là phải vui vẻ chứ. Vui lên đi nào, đời có là bao nhiêu. Tôi dắt anh sang chỗ đám các cô trẻ đẹp nhé!
Lặng lẽ bước theo người dẫn đường, đầu óc chú mông lung, mắt chắm chúi theo từng bước chân mình.
Chú chẳng nghĩ được lâu hơn khi giọng nói ngọt ngào thân quen từ đâu rót tuột vào tai, vội vã ngẩng đầu lên.
- Anh không thoải mái à?
Chính là cô gái ban nãy ở ngoài cửa. Lạ thật, hẳn là chú từng gặp nàng đâu đó rồi, đoán chắc nhưng vắt óc mãi không nhớ ra.
- Không! Tôi thích lắm!
Chú lúng túng.
- Vậy anh ngồi xuống đây, thư giãn nào...
Nàng kéo chú ngồi xuống ghế, nháy mắt với anh chàng kia. Anh ta vẫy tay rồi nhanh chóng mất hút vào đám đông.
- Thế nhé. Tôi giao "ma mới" này cho cô đấy.
Còn lại chú và nàng, không gian bây giờ cảm tưởng như chỉ có hai người. Thật lạ lùng, đám đông dường như đang dạt đi, ra xa, xa mãi, xa tít.
Nàng tiếp tục nở nụ cười tươi như hoa:
- Sao anh lại muốn tham gia câu lạc bộ này?
Câu hỏi đến với chú bất ngờ. Tại sao? Ừ nhỉ, tại sao thế? Tại sao chú không mảy may chút xíu đắn đo, tức tốc gọi điện đăng ký tham gia vào chốn đây. Chú còn nhớ tâm trạng mình đã hết sức mừng rỡ như vớ được vàng khi biết trên đời tồn tại một nơi tuyệt vời thế này.
- Bởi vì... từ lâu tôi cứ ngỡ... chẳng bao giờ có cái gọi là câu lạc bộ Những tâm hồn đồng điệu...
Giọng chú chùng hẳn xuống, cổ họng thấy nghèn nghẹn.
Nàng đột nhiên nắm lấy đôi tay đen xạm xù xì đặt trên bàn của chú, vuốt ve dịu dàng. Cảm giác như có một luồng điện mạnh chạy dọc sống lưng. Và trong khoảnh khắc, khi soi mình vào đôi mắt nâu thăm thẳm tuyệt đẹp kia, chú bị lôi tuột đi.
- Đây là đâu?
Vẫn là thứ ánh sáng chói chang đến lóa mắt. Mất một lúc để chú kịp nhận ra mình đang nằm trên một đồng cỏ xanh ngát ngút ngàn. Bên trên là những tia nắng rọi thẳng vào mặt, cùng nền trời trong vắt cao vời vợi.
- Hít thở thật sâu nào, anh.
Nàng nằm ngay kế bên, thì thầm vào tai chú. Chú nghe theo, nhắm tịt mắt lại, hít một hơi đến thắt lồng ngực. Cảm giác dễ chịu quá, chưa bao giờ chú thấy thoải mái hơn. Trộn lẫn vào nhau nghe miên man nào những mùi cỏ, mùi côn trùng, mùi hoa dại, mùi nắng, mùi mưa, mùi mây, mùi gió... mùi cả một miền thăm thẳm nào đó chú thèm lắm muốn lắm. Tiếc là chẳng khi nào có cơ hội viếng thăm.
Còn nữa...
View : 199
Bình luận: (1)
|
View : 199
Bình luận: (1)
|
View : 198
Bình luận: (1)
|
View : 198
Bình luận: (1)
|
Online: 41
Today Visitors: 1.772
Traffic Summary
1208731
Đăng ký nhận thông tin học tập và các chương trình khuyến mãi lớn của công ty qua email: